cô gái thép
Ta ví em là một đoá Bạch Hồng
Đầy kiêu hãnh ẩn bên khung cửa nhỏ
Đợi nắng sớm vươn mình đùa nắng gió
Đem hương thầm khẽ tỏ với vầng trăng
Ta ví em như thể cánh chim bằng
Thản nhiên giữa mưa giăng cùng bão táp
Dửng dưng với bom rơi rồi đạn lạc
Sắc áo xanh em chọn khoác lên mình
Bởi em là nữ chiến sĩ công binh
Vừa đôi chín vội đăng trình nhập ngũ
Hương chưa toả hoa kia còn chớm nụ
Sáng niềm tin ấp ủ giấc mơ đời
Ta ví em là sóng bạc biển khơi
Là mây trắng soi nền trời xanh thẳm
Là cánh én báo hiệu mùa xuân thắm
Là suối nguồn trong vắt đến ngàn sau.