mãi là tình nhân
Em chẳng ước mình là vầng trăng toả
Để biển xanh lấp khoả những giận hờn
Em chỉ ước làm màn sương trắng xoá
Tan hững hờ gột sạch nỗi cô đơn
Em chẳng ước dập dờn như cơn gió
Sớm rong chơi vò vò mỗi đêm về
Em chỉ ước được làm con sóng nhỏ
Ấp ôm bờ quên ngày tháng lê thê
Em chẳng ước mình hẹn thề muôn kiếp
Ví đôi mình như thể Điệp và Lan
Dòng thơ ái đêm từng đêm vắt kiệt
Hỡi tình nhân gửi trọn chút nồng nàn.