gọi nắng tình!
Gọi nắng tình!
Tóc xưa bồng bềnh với trời xanh
Dòng đời sấp ngửa xác thân anh
Qua thời đâu còn như xưa nữa
Bây giờ khiêm tốn sợi tơ mành...
Tóc xưa đã hẳn xanh cao dầy
Chân đi chững chạc khắp đó đây
Giờ em xuân sắc còn bao nữa
Còn anh thơ thẩn dáng hao gầy
Tóc xưa biến vào nỗi khát khao
Để em cảm nhận chút tình đào
Chiều nay gío lạnh sưởi tim ấm
Kéo lại gần nhau áp má vào
Tóc xưa nắng chiều chiếu lung linh
Dẫu già nheo mắt vẫn hai mình
Chiều tím ánh lên màu mây đẹp
Yêu mây chiều ấy... Gọi nắng tình...
CH2