từ ấy ...
TỪ ẤY
Từ ấy cũng chẳng còn chung lối mộng
Hết yêu thương cháy bỗng tiếng ngọt ngào
Những hẹn thề nồng ấm lỡ trót trao
Cũng lạnh nhạt vô tình cào vết xước
Nơi tim nhỏ đánh rơi và ngã trượt
Khỏi yêu thương đứng trước sự vụn về
Lệ nghẹn lòng ấp ủ những cơn mê
Ai bóp bỏ hẹn thề bao năm tháng
Chôn ký ức để thời gian quên lãng
Sâu tâm tư ánh mắt vạn nỗi buồn
Từ ấy rồi hạnh phúc sẽ dần buông
Hoàng hôn vội ùa thêm luồng gió lạnh
Kiếm tìm mãi đâu đây màu óng ánh
Gọi trăng soi ngắm cảnh cặp nhân tình
Sang thu rồi mặt nước cũng lặng thinh
Đâu ai hỏi rằng mình sao ngóng đợi
Dạ cũng hiểu bâng quơ người chẳng tới
Chỉ uyên ương đứt bởi... cạn duyên rồi...
Nguyễn Thuyền