tình theo dĩ vãng
Ngày người đi tưởng chừng như tan vỡ
Thế gian này người cũng đã đem theo
Mang đi luôn một nửa tim yếu đuối
Nủa nơi này linh hồn cứ ngẩn ngơ
Ngày như đêm tâm hồn em lạc lõng
Hạnh phúc là thứ không với tới tay
Thôi đã hết em cũng đành chấp nhận
Vết thương lòng thời gian vá được chăng
Khi tinh xa những bi sầu chất chứa
Hai chúng mình chẳng chung lối chung đường
Mộng se duyên nay đã thành dĩ vãng
Đành nhìn người vui hạnh phúc duyên ai
Khi yêu nhau có bao nhiêu kỷ niệm
Biệt ly rồi đành dĩ vãng vùi chôn
Đến ngày nao khi đầu hai thứ tóc
Mình ôn lại thuở non dại ngây thơ.
29Jun2021
Bài này đã được xem 374 lần
|
Người đăng:
|
Lệ Tình
|
|
|