tình theo lá thu bay
Trời cuối thu rồi em biết không
Từng cơn gió lạnh sắt se lòng
Rừng cây nhỏ lệ rưng rưng nhớ
Nhìn xác lá trôi ngập suối giòng
Rợp bóng mây ngàn tản mạn bay
Tựa làn tóc mượt ngủ trên vai
Gió lay tỉnh thức niềm tâm sự
Ngỡ đã vùi quên theo tháng ngày
Ngày thu qua vội đời phù vân
Vàng vọt ngoài sân nắng ngại ngần
Bàng bạc áo bay chiều lộng gió
Chiếm hồn bằng những thoáng bâng khuâng
Một chiều thu gió nhẹ lao xao
Gặp gỡ mắt trao thẹn má đào
Ai vẽ mây trời hồng đến thế !
Mượn màu tô thắm giấc chiêm bao
Em quẩy gánh tình xinh thật xinh
Trăng tròn mười sáu nét đoan trinh
Đá vàng hò hẹn lời thiên cổ
Nhắc nhở ba sinh vẹn chữ tình
Sương mỏng phủ hoàng hôn tím loang
Áo em vỗ cánh giữa đồi hoang
Tròn xoe đôi mắt nai ngơ ngác
Mơ lạc cùng em chốn địa đàng
Trái cấm cắn chia vị ngọt ngào
Đôi môi thơm ngát cánh hoa đào
Một giòng suối mật tình phong nhụy
Lối mộng đào nguyên rẽ nhánh vào
Tình ái chưa tròn đã vội xa
Tình như chiếc lá thu phôi pha
Em ơi ! khẽ gọi lòng tôi nhớ
Gửi lá thu bay giọt lệ ngà
Mỗi độ thu về rung cõi xưa
Hỏi thầm thu ấy sắp về chưa
Cớ sao phong nhuộm lá vàng úa
Gầy guộc hàng mi ướt hạt mưa
Nhẩm đếm thời gian trên đốt tay
Bao lần nhật nguyệt đã sum vầy
Bóng em biền biệt miền hư ảo
Nức nở tiếng lòng "Yêu lắm thay!"
Gió Bụi
06/10/2004