ai bảo mùa thu mà chẳng gợi
AI BẢO MÙA THU MÀ
CHẲNG GỢI
Thu mấy chục rồi nay cũng thu
Chiều tàn quạnh quẽ nỗi chơ vơ
Nhìn từng chiếc lá rơi khung cửa
Vọng bóng thuyền xa tít mịt mù...
Chợt nhớ ra thì đã quá trưa
Bầu dần nắng nhạt, gió đong đưa
Thời gian chầm chậm theo ngày tháng
Đẩy áng mây ngàn phủ lối xưa
Năm nào phơi phới hồn xuân lữ
Đây đó vui say chẳng hẹn chờ
Bát ngát lưng tầng chim vỗ cánh
Mỏi dừng đậu khoảng, khoẻ xoè ra...
Cây cảnh xuân vườn khơi ý mộng
Con đường hoa nở đón chân đi
Bên lề tiếng khóc như nào thấy
Đường rộng thênh thang chẳng níu ghì
Vậy mà thoáng chốc phù vân chuyển
Lặng lẽ dừng chân một bóng người
Kỷ niệm, hương tình theo lá đổ
Để niềm vương vấn hướng về nơi
Ai bảo mùa thu mà chẳng gợi
Khi kia muôn thuở dãy sương mù
Không gian phủ trắng màn u ám
Nẻo vắng phơi đầy rụng xác xơ...
Tháng 4/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Đường link Tập Thơ Chọn Lọc
của Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)
và đang tăng bài dần.
https://www.daovien.net/t14267-topic