bài thơ thôi chồng
BÀI THƠ THÔI CHỒNG
Bài thơ từ thuở thôi chồng
Mười hai bến nước đục trong bến nào ?
Một thời níu áo trăng sao
Đêm sâu sóng vỗ rì rào ướt tim
Chòng chành , bến vỡ mộng thuyền
Cơm canh chẳng ngọt chung riêng đắng lòng
Đèo bòng XUÂN, HẠ ,THU , ĐÔNG
Bốn mùa ôm đoạn tang bồng nỉ non
Nguyện thề biển cạn , núi mòn
Gừng cay muối mặn sắt son đeo bùa
Lệ rơi vào cõi xa xưa
Vườn yêu tắt nắng bóng thưa thớt vàng
Chiêm bao gói ghém phũ phàng
Bóng mây quá khứ dở dang cung đàn
Góc trời hổn hển khóc than
Hoa trôi bèo giạt ngổn ngang dấu phiền
Bài thơ lệch độ nằm nghiêng
Đo gang mòn mỏi cánh chim lạc loài
Lửa lòng tắt lịm ...nhỏ nhoi
Sợi dây oan nghiệt thiệt thòi mở ra
Hỡi ơi oán trách Trời già !
Ông Tơ , Bà Nguyệt du ca chốn nào ?
Tình yêu dột nát hư hao
Bức tranh dĩ vãng xám màu bi ai
Bài thơ dấu mực chưa phai
Con đường tình sử chia hai lối về
Đừng ru điệp khúc não nề !
Qua cầu rút ván lời thề cuốn trôi
Nửa đêm trở gối cút côi
Giật mình , đánh thức tiếng hời hợt đau...
Ngày 20/8/2021
Thiên Ân ( Bình Dương )
Bài này đã được xem 388 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|