không trăng
Thu nhạt tình riêng đêm nhớ trăng
Vì khuya nghe lạnh giá đan hàng
Đời như nước chảy buông con tuổi
Ai đứng bên chiều chẳng nói năng
Người hay không nghĩ tình không đặng
Tay ngắn ôm lòng có được chăng
Đêm nay ngọn bấc đè vai nặng
Chân bước qua miền đá lạnh băng
Đêm đong cơn gió buồn vô tưởng
Lá tựa cơn mưa trút giữa đàng
Sợ chân người bước hài nhung lạnh
Đếm giọt tình thu nhớ ánh trăng.
Em nay không nói ta không hỏi
Gió cũng đi hoài mãi thế thôi
Chân đêm bước tận vùng tăm tối
Lạc đến miền xa chẳng có trăng
Bài này đã được xem 561 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|