gởi lại đường xưa
Tác giả:
Triều Sương
Gởi lại đường xưa chút nắng chiều. Ta về nhung nhớ thoảng hương yêu. Người đi khuất dạng sau lưng núi. Trời phủ hoàng hôn gió nhả diều. Gởi lại đường xưa ánh mắt buồn. Ngày nao luyến nhớ mịt mù sương. Biển vẫn rì rào...
|
mùa thu không có lá vàng rơi
Tác giả:
Triều Sương
Một mùa thu. Không có lá vàng rơi. Một mùa thu. Chỉ toàn là tóc rối. Em bước đi. Phía sau lưng khoảng tối. Bóng đêm hoài chới với níu thời gian. Cỏ xác xơ, cây lá điêu tàn. Trời mây mãi nhợt một màu trắng sữa. Đâu...
|
mây & gió
Tác giả:
Triều Sương
Đáp bài Mây của Trần Mạnh Hùng. Nếu anh làm ngọn gió. Em xin làm vầng mây. Nơi nào anh hiện diện. Em cũng có mặt ngay. Này anh, cùng nhẹ lướt. Trôi bềnh bồng khắp nơi. Cùng nắm tay nhau nhé. Đi đến tận cuối trời...
|
giữa chúng mình không thật là yêu
Tác giả:
Triều Sương
Đọc những bài thơ Chưa đặt một cái tên Em thấy mình trở nên yếu đuối Từng dấu phẩy, đến dấu chấm câu cũng làm em đau nhói Cứ như mũi tên đâm tận đáy tim này Anh cố ý Làm em rứt ray Nghĩ suy về ngày hôm qua Về những đổi thay...
|
hỏi anh
Tác giả:
Triều Sương
Có bao giờ anh nằm nghe đêm khóc. Giọt nghiêng rơi trong tĩnh vắng căn phòng. Gió ngoài cửa rít từng cơn nặng nhọc. Hơi thở lùa đau đáu lá rơi không ? Có bao giờ anh ngồi nghe nắng nhả. Trên vai người hong sợi nhớ...
|
mưa đêm
Tác giả:
Triều Sương
Một mình lặng bước giữa đêm mưa. Có phải sương khuya rớt giọt thừa. Hay vì cay mắt mờ hoa lệ. Trong mưa em thấy bóng người xưa. Chớp mắt bỗng dưng ảnh phôi phai. Trách mưa hay trách lỗi tự ai. Dĩ vãng gối đầu vào quá...
|
lẻ loi
Tác giả:
Triều Sương
Anh trao em. Lời nói ở đầu môi. Không lẽ em trả về lời nói dối. Anh gửi em. Một khoảng trời xám tối. Lẽ nào em trả lại... những nỗi đau. Em xin giữ riêng mình. Những kỷ niệm về nhau. Lời yêu đầu ngập ngừng, vụng dại...
|
khắc khoải
Tác giả:
Triều Sương
Đêm, khắc khoải nhìn lại mình đã cũ. Mảnh trăng son hao khuyết tuổi xuân thì. Sao băng lóe giữa khảm trời nhung gấm. Vụt trở mình tắt lặn giữa trời khuya. Ngày thật ngắn cho đêm dài mộng mị. Tĩnh vắng cho suy nghĩ...
|
khúc mắc
Tác giả:
Triều Sương
Cuối cùng rồi lời cũng bật thành câu. Nỗi trông ngóng vỡ oà thành từng chữ. Dặm ngàn xa không ngăn lòng viễn xứ. Mảnh trăng sầu le lói chút tàn dư. Anh vẫn còn nhớ về em đấy ư ? Em cứ ngỡ bóng thời gian quên lãng...
|
một chiếc lá rơi
Tác giả:
Triều Sương
Có chiếc lá vàng rơi nhẹ trên tay. Phải mùa thu chợt đến ? Em ngước nhìn trời, mây bồng bềnh lơ đễnh. Dưng lòng man mác nghĩ xa xôi. Mùa thu ơi, đến mau thôi. Tiễn cái nóng của hạ nồng hoa phượng. Đưa gió mát thổi...
|