hỏi anh
Có bao giờ anh nằm nghe đêm khóc
Giọt nghiêng rơi trong tĩnh vắng căn phòng
Gió ngoài cửa rít từng cơn nặng nhọc
Hơi thở lùa đau đáu lá rơi không ?
Có bao giờ anh ngồi nghe nắng nhả
Trên vai người hong sợi nhớ sợi thương
Hồ thu biếc rợp một màu cỏ úa
Mộng vàng khơi mờ mịt bởi làn sương ?
Có bao giờ anh đứng chờ ai đó
Nếp gió buông xếp lớp , lá chất đầy
Ghế đá trơ lạnh lẽo không người sưởi
Mỏng manh tà áo lụa nhẹ nhàng bay ?
Có bao giờ ánh mắt anh xa vắng
Dõi cuối trời lạc theo bóng chim câu
Ngắm mây trôi mường tượng ra biển cả
Chợt hỏi mây, sao mây lại bạc đầu ?
Có bao giờ .... có bao giờ anh biết
Em ngả mình trong nỗi nhớ vây quanh
Tự hỏi lòng một điều chỉ anh đáp
Em là gì trong suy nghĩ nơi anh ?
Triều Sương