mưa đêm
Một mình lặng bước giữa đêm mưa
Có phải sương khuya rớt giọt thừa
Hay vì cay mắt mờ hoa lệ
Trong mưa em thấy bóng người xưa
Chớp mắt bỗng dưng ảnh phôi phai
Trách mưa hay trách lỗi tự ai
Dĩ vãng gối đầu vào quá khứ
Tương lai nằm mộng ở ngày mai
Sao cứ buồn thương ngày lại dài
Mưa đêm lặng bước ướt đẫm vai
Có giọt đọng vào bờ môi lạnh
Có giọt còn vương đôi mắt nai
Đèn phố rọi vàng mưa sáng loáng
Như muôn tia sáng óng ánh đều
Giọt rơi lặng lẽ không thấy chán
Lạnh lùng em mặc tiếng lòng kêu