dốc bơ vơ
DỐC BƠ VƠ
Em lại đi về dốc bơ vơ
Mồ hôi ướt đẫm đôi vai hờ
Tình yêu chín rụng thời xa vắng
Hạnh phúc nghìn năm bóng xa mờ
Đôi chân cuống quýt thả hồn nhiên
Sỏi đá cuồng ghen mộng bên thềm
Dáng mỏng trôi đi miền im lặng
Ai đâu tát cạn hết muộn phiền ?
Từng giọt thời gian rơi rụng rơi
Níu áo tình nhân thuở bồi hồi
Nắng tràn suối tóc cho tha thiết
Mùa ngẩn ngơ mùa gọi xa xôi
Em vẫn đi về dốc cô đơn
Mây trắng thi nhau thích dỗi hờn
Con đường lá đổ vào muôn thuở
Nhánh cây tắm gội mát tâm hồn
Thề thốt bên nhau chớm bạc đầu
Ôm choàng bóng ảnh đến nghìn sau
Xa xôi ăm ắp muôn triều nhớ
Lặng lẽ nơi nào một ngày đau
Ngày gối đầu nhau dốc bơ vơ
Đôi lần run rẩy đâm dại khờ
Chiếc lá vàng bay nghìn dấu hỏi ?
Ta khóc duyên mình một ngày thơ
Ngày 27/10/2021
Ân Thiên ( Bình Dương )
Bài này đã được xem 278 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|