ru khúc dỗi hờn
RU KHÚC DỖI HỜN
Ta về gặm khối buồn trong khoảnh khắc
Thời gian bay hun hút chốn mịt mờ
Sân trường giấu giếm tình yêu chân thật
Ghế đá , hàng cây một thoáng bơ vơ
Lòng dậy sóng thơ tình reo cánh gió
Người dưng ơi em biền biệt chốn nào !
Lời than vãn cơn đau đời bôi xóa
Góc dỗi hờn ai hò hẹn trăng sao?
Ta ướp lệ rơi trên trang giấy mỏng
Những thầm thì xé nát cõi bình yên
Lời âu yếm bây giờ nhiều bồ hóng
Ngày tháng ru môi chết mộng êm đềm
Khúc sầu nhớ mon men bên thềm vắng
Rêu rao hoài nhàn nhạt tuổi hồng hoang
Ai gánh trên vai dấu HUYỀN , HỎI , NẶNG ?
Viên đá vội già dứt tiếng thở than
Ta trở lại chỗ ngồi ngày xưa đó
Ơi tiếng lòng khắc khoải một dòng thơ !
Nửa năm biệt li dở hơi đòi nợ
Áng mây sầu nuối tiếc gió ngẩn ngơ
Ai bẻ nhánh tương tư , ai bẻ nhánh ?
Câu hỏi mở ra ngần ngại ôm đồm
Cơn mưa cuộc tình chưa vơi ráo tạnh
Duyên bẽ bàng như bóng xế hoàng hôn
Ngày 5/11/2021
Ân Thiên ( Bình Dương )
Bài này đã được xem 371 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|