ước mơ
Tác giả:
Khánh Quỳnh
Vẫn nghe lời nói tự tình. Về trong giấc ngủ bóng hình của Ai. Ước mơ của một ngày mai. Trên con đường mộng mờ phai nỗi buồn (*). Trời xanh ngân mãi tiếng chuông. Quyện cùng tiếng hót chim muông kéo về. Đồng quê gió...
|
việt nam thư quán thương
Tác giả:
Khánh Quỳnh
Ngày con về nhưng vẫn còn nhớ mãi. Ở nơi đây đọng lại sợi tơ tình. Trong lòng mình cứ mãi vẫn đinh ninh. Nơi thư quán mái nhà xinh nương náo. Ở vườn thơ con tha hồ thả dạo. Có mọi người có cả Việt Dương Nhân. Làm cho...
|
vườn thơ nhung nhớ
Tác giả:
Khánh Quỳnh
Hôm nay ai đã đến nhà. Thay hoa từ ngõ sang qua đến vườn. Đâu rồi mấy đóa hướng dương. Dậu râm bụt đỏ nối đường vào sân. Nụ hồng đang hé nở dần. Sao đành lòng bỏ không cần đến sao? Đêm về dưới ánh trăng cao. Đây màu...
|
yêu thầm
Tác giả:
Khánh Quỳnh
Người ở nơi đâu tít mù xa. Gieo thương sầu nhớ nơi quê nhà. Mượn trang giấy trắng ghi vài chữ. Lắp bắp lời thơ khẽ ngâm nga. Dẫu chưa một lần gặp gỡ nhau. Đã trao luyến ái yêu đâu nào. Mà sao lòng vấn vuơng chi lạ...
|
vết thương lòng
Tác giả:
Khánh Quỳnh
Anh hãy về đi về với con. Vợ anh đang khóc mắt mỏi mòn. Sao anh đành nỡ quay lưng bỏ. Quên hết ân tình thuở còn son. Trách anh lại dám dối gạt tôi. Bảo rằng chưa gá nghĩa chung đôi. Vẫn còn độc thân và đơn lẻ. Muốn...
|
về miệt thứ
Tác giả:
Khánh Quỳnh
Theo chuyến xe em trở về miệt thứ. Ngang qua cầu Mỹ Thuận nối liền sông. Bắc Cần Thơ nghe câu hát chạnh lòng:. "Thương cô gái Ninh Kiều buồn mãi đợi". Bến phà đông người hãy còn đi vội. Kia chuyến đò đưa tiễn khách...
|
tuyệt vọng
Tác giả:
Khánh Quỳnh
Xé nát tim thơ trả hững hờ. Để hồn khỏi mộng hết ngủ mơ. Người về lầu ngọc xây gác tía. Đâu còn ai nữa họa cung chờ. Đã hết thật rồi chẳng còn đâu. Nụ hôn say đắm thuở ban đầu. Cành Hồng khô héo chôn lòng đất. Lặng cả...
|