huyền thoại ly kem
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Ăn ly kem mà anh nghe thèm mãi. Cơ duyên nào đưa anh đến gặp em. Rằm tháng tư mùa PHẬT ĐẢN năm nào. Mình chung bước trên đường đi lễ PHẬT. Đêm hôm đó có trăng sao đưa lối. Đưa chúng mình từ chỗ chẳng quen nhau. Ta...
|
hoán thân
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Thân họa với Vấn mình 2 của BHD2. Kẻ mua ngươì bán chữ công danh. Lộng giả thành chân đến cũng đành. Điệu bộ xaỏ gian đen hoán trắng. Ỡm ờ traó trở tắc thay chanh. Tủi cho thân phận người đoan chính. Nhục nhã...
|
khát
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Khao khát ngập tràn anh biết không? Chiều rơi nhung nhớ gửi hương đồng. Thì thầm gió thoảng mùi hoa sữa. Mơ bóng thuyền về cuối bãi sông. Đã mấy thu rồi đợi gió ngông. Người đi để lại cái long đong. Sương đêm nhòa...
|
hòang hôn tím
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Tím ngắt hoàng hôn tím cả trời. Sương mờ khỏa lối một chiều vơi. Đường xưa cỏ dại đà che khuất. Nỗi nhớ mênh mông ngập bến đời. . . Người bán cho tôi chút ngọt ngào. Để rồi thối lại những thương đau. Bâng khuâng tôi cất...
|
khóc mẹ
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Mẹ ơi ! Ba nén nhang con dâng kính mẹ. Hương linh từ mẫu mãi an vui. Cửu tuyền chin suối hồn thanh thóat. Dương thế tử tôn ướt lệ rơi. . Mẹ ơi ! . Một chén cơm thành tâm kính mẹ. Cúi đầu hai lạy lệ tuôn rơi...
|
hương xưa
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Nhè nhẹ bên chiều sợi gió đông. Nghe hương xuân gợi nhớ trong lòng. Lao xao chiếc lá vàng trên phố. Nắng lạnh buồn tênh phủ ngập hồn. . Chợt nhớ thương về góc phố xưa. Hàng me lơi lả bóng lưa thưa. Khép tà áo trắng...
|
hồn thu
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Mây trắng lơ thơ một góc trời. Chiều nay lạnh quá gió đông ơi. Nhớ trên đỉnh nhớ tình đong trọn. Sầu lộng đáy sầu nghĩa đã vơi. Một thuở ái ân còn khắc bóng. Sao câu nguyện ước vội quên lời. Hồn thu lịm giấc rêu phong...
|
huyền băng
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Lững lờ trên sóng tảng huyền băng. Thơ mộng thuyền trôi giữa biển trăng. Ngây ngất bầu thơ đêm nguyệt tỏ. Dạt dào chén rượu mộng cung hằng. Cố nhân đâu hỡi còn mong đợi ? Tri kỉ nơi nào có nhớ chăng ? Gẫy khúc tương...
|
khoảnh khắc
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Trong khoảnh khắc con nhớ về quê mẹ. Một chiều xuân hoa nắng nhạt bên thềm. Bóng mẹ già lúi húi bụi trầu xanh. Làn tóc bạc phất phơ bay trong gió. Lưng mẹ cong theo tháng năm chồng chất. Mắt đã mờ mỗi chiều vắng trông...
|
hỏi
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Hỏi chàng thi sĩ của tình yêu. Có thấy bâng khuâng và nhớ nhiều. Mỗi lúc đêm vê nghe trống vắng. Và khi chiều xuống thấy cô liêu. Nhìn làn mây nhạt chìm hoang lạnh. Mơn bóng trăng gầy trôi hắt hiu. Ngây ngất vần thơ tà...
|