khóc mẹ
Mẹ ơi !
Ba nén nhang con dâng kính mẹ
Hương linh từ mẫu mãi an vui
Cửu tuyền chin suối hồn thanh thóat
Dương thế tử tôn ướt lệ rơi
Mẹ ơi !
Một chén cơm thành tâm kính mẹ
Cúi đầu hai lạy lệ tuôn rơi
Lòng nghe tan nát tay run rẩy
Di ảnh nhòa hương khói ngậm ngùi
Mẹ ơi !
Tách trà thơm ngang đầu dâng mẹ
Lệ nuốt vào lòng phút biệt ly
Hiếu tử dập đầu con khấu lạy
Mẹ ơi ! thanh thản bước ra đi
…
Tứ bái dập đầu con khấu lạy
Nguyện cầu chư Phật độ hương linh
Mẫu thân tâm tính mau siêu thoát
Về cõi Niết bàn ngộ chính minh .
Biên hòa Ngày 10/5/2009
Hành trang
Hành trang gói ghém Mẹ lên đường
Cát bụi quay về chẳng vấn vương
Thanh thản người đi trong lặng lẽ
U sầu kẻ ở ngập đau thương
Vĩnh hằng nẻo ấy mờ di ảnh
Dương thế nơi này ngút khói hương
Huyệt lạnh / Niết bàn / thân mục rửa
Xa luân/ tứ đại / chốn vô thường
Nhập quan
Tử tôn bốn góc lệ tuôn tràn
Từ giã hồng trần nhập áo quan
Đôi mắt nhạt nhòa theo bóng Mẹ
Cặp đèn soi sáng tiễn thân nhân
Đắng cay tất dạ giờ khâm liệm
Chua xót trong lòng phút chịu tang
Ba nén nhang thơm con kính cẩn
Hương linh từ mẫu được bình an
Động quan
Linh vị nhạt nhòa đượm khói hương
Lời kinh như tiễn Mẹ lên đường
Nhang ba nén/ dập đầu khấu lạy
Lệ mấy dòng/ xâu nỗi vấn vương
Giây phút thiêng liêng / lòng bấn lọan
Ngày giờ tống biệt / dạ bi thương
Tiếng hô hiệu lệnh như dao cắt
Tựa sét ngang tai khúc đọan trường
Di quan
Tay bát nhang chân lùi đón Mẹ
Lót đường nhị nữ cửu linh qua
Thứ nam di ảnh làn hương tỏa
Cháu trưởng vị bài giọt lệ sa
Lăn bánh xe tang mờ góc phố
Thăm con bóng mẹ thoáng ngang nhà
Bửu hưng ghé tạ chùa lần cuối
Tống biệt di hành ngập xót xa
An quan
Mẹ hiền ơi hỡi mẹ hiền ơi !
Giây phút biệt ly đã đến rồi
Âm cảnh mẹ hòan thân cát bụi
Dương trần con tiếp cuộc rong chơi
Năm mươi năm lẻ/ dòng dư lệ
Một kiếp phù du /phút cạn đời
Ba nén nhang thơm thầm khấn nguyện
Vĩnh hằng nẻo ấy được an vui
Trống vắng
Thật sự từ đây mất Mẹ rồi
Bàng hòang như giấc mộng chơi vơi
Bụi trầu trước cửa còn xanh lá
Mà bóng người xưa đã khuất đời
Nghi ngút lư trầm nhang khói tỏa
Ngậm ngùi di ảnh lệ sầu rơi
Đêm nghe trống vắng ngày dâng nhớ
Kí ức vây quanh chợt nghẹn lời
Nguyễn Khánh Chân