lối buồn lá cỏ
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Buổi sáng em đi chân còn bỡ ngõ. Tóc em mềm như nắng lụa sầu đông. Hồn cô liêu hoang vỡ sớm mai hồng. Môi mắt mộng trên lối buồn lá cỏ. Thương tình xưa ngút ngàn thơm hương lạ. Hoa bay về vương vấn gót chân son. Đường...
|
kiếp cầm ca
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Ánh đèn vàng lối nhỏ đêm thâu. Hiu hắt mờ bay làn tóc nâu. Đếm gót cô liêu sầu lẻ bóng. Nhịp đời lặng lẽ giọt mưa ngâu. Nhả tơ ươm giấc mơ vàng úa. Dệt mộng cho đời một kiếp sâu. Bóng ngả bên đường nghe trống trải...
|
lạc đường
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Tóc bạc mới hay đã lạc đường. Nhân tình thế thái – tợ như gương. Nỗi lo hợp ý chung vai gánh. Mối lợi chẳng chia nghỏanh mặt gườm. Bởi chữ công danh bao kẻ hám. Vì câu thân thế một đời vương. Ơn dân nợ nước khi tròn...
|
không tên
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Hãy cố yêu đi lấy cuộc đời. Cho dù năm tháng những đầy vơi. Niềm tin dẫu rách hằng trăm mảnh. Cũng gắng cho xong một kiếp người. . Hãy cố quen đi với thói đời. Lâu dần thấy.. chuyện nhỏ mà thôi. Lúc tâm bình thản là ta...
|
lập đông
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Trời đã lập đông em có hay ? Ngoài kia từng chiếc lá vàng bay. Chông chênh giọt nắng màu thu úa. Gợn bóng xưa về tay nhớ tay. . Chợt nhớ đông xưa cũng chốn này. Vườn tràm hai đứa ngắm mưa bay. Tay đan tay mắt chìm trong...
|
lỡ
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Lỡ sinh trong cái phận người. Lỡ sống nửa kiếp, lỡ thời nhiễu nhương. Lỡ dở dở, lỡ ương ương. Lỡ đi, lỡ bước, lỡ đường, lỡ sông. Lỡ khôn, lỡ dại, lỡ ngông. Lỡ thầy, lỡ thợ, lỡ ông, lỡ thằng. Lỡ làm người, lỡ thọ ân. Lỡ thân...
|
lời tự tình của đất
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Thuở ấy tôi mang sắc áo rừng. Mầu xanh của lá khoác trên lưng. Sương lam ấp ủ khi chiều xuống. Tô điểm cho đời bao nhớ nhung. Sắc đỏ cho da thịt thắm hồng. Mưa về ươm mộng chốn văn chương. Lung linh sương sớm khoe màu...
|
lời của biển
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Em có nghe không lời của Biển. Thì thầm trong gió tiếng ru xưa. Mơ màng sóng vỗ giấc ban trưa. Ngọt lịm như vòng tay của Mẹ. Em có nghe không lời của Biển. Nối dài bao thuở tiếng quê hương. Cát Vàng mang nỗi nhớ muôn...
|
lập đông
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Trời đã lập đông rồi đó sao ? Chiều thu khép lại tự hôm nào. Hiu hiu gió thoáng nghe hơi lạnh. Ngây ngất lòng ai mùa sáng sao. Sắp đến Noel anh có hay ? Giáng sinh năm trước ở nơi này. Có người con gái bên chân...
|
lưng chừng
Tác giả:
Nguyễn Khánh Chân
Trong lặng lẽ giọt sương buồn trên lá. Giữa đêm đen không một ánh sao mờ. Ai vẫn đi những bước nhẹ bên đời. Bên biển vắng một cánh buồm chắp vá. Xuân đã về bầu trời nhiều hoa nở. Cội mai già lác đác cánh vàng rơi...
|