tinh khôi
Cơn gió lạ lướt qua triền đêm tối
Thật nhẹ nhàng trăng vội sáng long lanh
Đêm im nghe màn dạo khúc ngọt lành
Ta bổng trẻ sau ngàn đêm thao thức
Một giấc ngủ đưa ta về tiềm thức
Được yêu đương cho rực cháy tâm hồn
Lại một lần ta mở cổng càn khôn
Cảm xúc tận cõi lòng đông giá buốt
Cơn gió lạ buông thân hình nà nuột
Để thấy tình trong suốt dạ tinh khôi
Gió làm chi để cứ phải bồi hồi
Khi gió đã xa rồi hồn ta khóc
Đêm lại tối lệ tròn vai ngấm ngọc
Tinh khôi nào trách móc một làn qua...
Bài này đã được xem 590 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|