ngất lịm trong thơ
Đông kép cổng tàn phai ta đếm tuổi
Nắng xuân tràn rong ruổi với tình em
Hương cỏ tan cánh gió chạm môi mềm
Đêm thấy dạ khát thèm ôm trăng chín
Xuân tới mộng da trăng thêm trắng mịn
Nắng lên nồng đá nhịn hết cơn say
Hỏi lòng chăng thu đã chết bao ngày
Xin tỉnh lại đong đầy hương mùa hạ
Đời vẫn thế mà lòng đêm muốn ngỏ
Được dâng trào theo cảm xúc thần tiên
Được si mê như gió đến trăm miền
Được giữ lại những niềm thương yêu nhất
Lời ta nói đầu xuân tình chân thật
Để dại khơ cứ ngất lịm trong thơ...
Bài này đã được xem 329 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|