con đò tuổi thơ
Hôm nay đây tôi về thăm quê
Đi tìm lại con đò ngày thơ dại
Sông Hàu vẫn một dòng xanh vời vợi
Bờ đê xưa, dấu chân cũ trên đường
Con sông quê lồng lộng gió bốn phương
Con đò nhỏ ngàn năm yêu bến cũ
Dù nắng hạn hay mùa mưa lũ
Vẫn ngày đêm buông mãi một mái chèo
Đêm thức cùng trăng, đò cắm cây sào
Chờ đợi khách trở về trong đêm tối
Nhà tôi ở bên sông nên nghe quen tiếng gọi
Đò ơi đò … như khúc hát sông quê
Tuổi thơ tôi ngày phơi nắng trên đê
Chiều bơi lội theo con đò rời bến
Đón gió thổi rì rào từ phía biển
Sóng vỗ con đò nghiêng tà áo người qua
Nhớ ngày xưa, đò chở người đi xa
Sông chiều ấy bỗng dâng trào nước mắt
Rồi lại đến một ngày sông đứng lặng
Nghe tin buồn người chiến sĩ hy sinh
Thương con đò bơi trong cuộc chiến tranh
Ngày bom Mỹ ầm ầm bắn phá
Rất anh dũng đò vượt qua tất cả
Đưa bạn đến trường, đưa chiến sĩ sang sông
Những lúc mênh mang nghe gió hát trên đồng
Quê hương mãi là bài ca cuộc sống
Có tiếng hát sông Hàu giữa chiều gió lộng
Tiếng gọi đò xao xuyến cả hồn tôi…