đồng lộc ơi
Tháng 7, ngày 24, năm 68
Mười cô thanh niên xung phong đã hy sinh trong chiều bom đạn
Trên mảnh đất quê hương, nơi ngã ba Đồng Lộc
Mái tóc chừng mười bảy đến hai tư.
Chẳng có bom đạn nào ngăn được những đoàn xe
Các cô lấp hố bom, sửa đường, không ngơi nghỉ
Dưới pháo sáng, đạn bay, ầm ầm bom Mỹ
Miệng vẫn cười vẫn hát khúc sông quê...
Nhưng sông ơi, từ nay sẽ chẳng thấy bao giờ
Các cô gái cười đùa, ra sông gánh nước
Các cô cất câu hò để trai làng đối đáp
Dưới trăng vàng hò hẹn buổi đầu tiên…
Các cô ra đi, vui vẻ, hồn nhiên
Mang theo cả chuyện tình chưa dám nói
Mang theo cả ánh mắt nhìn bối rối
Bàn tay nào đã dám nắm bàn tay.
Quê hương ơi thương lắm buổi chiều này
Cả dân tộc đời đời nhớ ơn mười cô gái
Đã viết lên ngã ba đường vĩ đại
Đồng Lộc ơi, mười cô gái quê nhà…
Facebook Tạ Thăng Hùng