đơn côi
Tác giả:
Văn Chiến
Bao cảnh đời chỉ làm tôi chướng mắt Bao vui tuơi nhắc mãi vẻ điêu tàn CLV. Phố thị đông lòng ta trống lắm Đời vui ta gẩy mãi cung sầu Ngỡ trên màu mắt bao chiều đã Chờ đợi nhưng nào ai đến đâu Tàn đời lầm lũi rời ga vắng Đi...
|
hồn đông
Tác giả:
Văn Chiến
Hồn đông trĩu gầy Đôi môi khô lạnh Gió đùa chân mây Lá vàng trong tay Im nghe ngày tháng Chở hoài cơn say Mắt đã khô nguồn Còn chăng lệ tủi Tuyết giá mùa đông Nhịp rơi vời vợi Chợt cười hoang vu Chợt khóc oán thù Ngàn năm...
|
khi tôi đến!
Tác giả:
Văn Chiến
Khi tôi đến mùa thu đang tàn tạ Nắng thêm nồng và lá cũng thôi rơi Mây không giăng thấp mưa về lối nhỏ Chim vui chuyền cho tiếng hát thêm tươi Khi tôi đến với nhớ thương ươm mộng Nụ cười nào đã sưởi cả không gian Hồn giao...
|
nắng chiều
Tác giả:
Văn Chiến
Nắng chiều Bâng khuâng Đổ trên vai nàng Ôi nắng vàng Luyến lưu Bàng hoàng Cỏi hồn mơ Nẻo về Bơ vơ Nắng chiều Vương vương Lời yêu thương Ôi! môi nàng Ngát hương Cho đường dài Riêng ai Nghe dấu hài Trên lối cỏ nhung tơ Lời thơ...
|
những ngón tay mưa
Tác giả:
Văn Chiến
Như thân tằm về nằm ôm lấy kén Anh đưa mình vào nỗi nhớ hoang vu Gió sớm mưa khuya và nắng hững hờ Chôn hoang dại bên bờ sâu vực thẳm Ngày vẫn sáng với lòng anh tối ám Đêm vẫn qua trong thao thức mơ sầu Đường về nhà em gót...
|
vô đề
Tác giả:
Văn Chiến
Gót chân trời hằn lên Mùa đông vừa rụng lá Tôi đành cam thân đá Không dám một niềm tin Bàn tay đời đưa ra Nắng chiều rưng rức khóc Tôi đành cam cúi mặt Phần úa lá tàn hoa Khi đời vừa hờ hững Nhìn như loài không tên Tôi vò...
|