Poem logo
Poem logo

đám cưới gả khờ

Tác giả: Triệu Nguyên Tâm
Đám Cưới Gả Khờ
(Truyện Thơ)

( This poem is dedicated to all the handicapped human beings )


Tôi sinh ra một kẻ khờ
Tay chân mặt mũi tình cờ trời cho
Đầu tôi chất xám như tro
Ít ai muốn gặp mặt mo đứa khờ.

Cha tôi không muốn tôi khờ
Đem con đi gặp cả mười lang Tây
Lang rằng không chữa được đây
Về đi bỏ nó sinh bầy con khôn .

Mẹ tôi lòng dạ bồn chồn
Thương con tất tả có hồn như không
Ôm con lệ thấm khăn hồng
Nhìn con thơ dại bế bồng quá thương.

Dãi dầu một nắng hai sương
Mẹ cha nuôi nấng tôi vương nỗi buồn
Bệnh tôi không có cội nguồn
Số phần bạc bội đời xuôi qua dần.

Người ta kể lại tôi đần
Giọng khờ ú ớ hú gần cả đêm
Lại còn điên dại mà thêm
Động kinh co giựt dưới trên hãi hùng.

Tương lai tôi thật mịt mùng
Cô đơn đứa trẻ điên khùng là tôi
Mây đoài trắng lắm mây trôi
Nhìn mây khắc khoải tình tôi khôn tìm.

Qua dần đơn lạnh trái tim
Tật nguyền đi học nắng im sân trường
Hình như phép lạ chỉ đường
Ra trường tôi được mảnh bằng kỹ sư.

Cha tôi mừng hết tâm tư
Nụ cười hãnh diện lòng như rượu mừng
Bây giờ đến lúc ăn mừng
Tìm sao cho được mực chừng dâu ngoan.

Ngược xuôi cha vội lo toan
Dùng tiền đổi lấy gái ngoan về nhà
Con tôi vốn tính thật thà
Ai mà lấy nó ngọc ngà tôi cho.

Tôi học được chữ cả kho
Không ai mướn cả vì do quá khờ
Đành về lao động mịt mờ
Cày sâu cuốc bẫm từng giờ trả lương.

Cha nhìn thấy vậy càng thương
Lòng cha nhất quyết kiếm người con dâu
Biết đâu vợ thảo nghĩa sâu
Số tôi sẽ được ăn lâu mặc bền.

Có người con gái làng bên
Nết na yểu điệu một nền giai nhân
Vì cha chữ hiếu một thân
Đem thân trả nợ một lần cho xong.

Đến ngày đám hỏi chờ mong
Tôi mừng quá độ bên song nghẹn lời
Tóc nàng đen nhánh buông lơi
Mặt hoa da phấn tiên rơi xuống trần.

Tội cho kiều nữ tần ngần
Hẩm hiu số phận có ngần ấy thôi
Lấy chồng đứt ruột khúc nôi
Chồng nàng một gả nổi trôi dại khờ.

Đến ngày đám cưới đợi chờ
Quan viên hai họ bàn thờ lạy nhau
Đám người chúc tụng trước sau
Khen tôi có phước trầu cau vợ hiền.

Tân hôn má lúm đồng tiền
Cô dâu xinh quá vương miền hào quang
Nhưng sao đã bước sang ngang
Mà rưng nước mắt màu tang lệ tràn.

Mắt nàng u uẩn trăng tàn
Đêm nay đối diện trong màn tân lang
Hồng nhan bạc phận lầm than
Sen hồng đem cắm tâm can xuống bùn.

Rợn người xé nát màn nhung
Phòng loan bỏ chạy sượng sùng cô dâu
Giờ đây mới thấy nỗi sầu
Gả khùng có tật nát nhầu phượng loan.

Tình khờ quả thật rất oan
Tôi chưa đụng tới mặt soan của nàng
Hận mình quá vội sang ngang
Nên nàng tủi hận lỡ làng tình tan.

Bông tai nhẫn cưới kiềng vàng
Nàng đem trả lại những hàng lệ rơi
Phu thê sao quá tả tơi
Gả khờ đám cưới!! Trời ơi nực cười ...

Cha tôi đau đến lặng người
Nhạt nhoà mắt lệ đắng ngời thế gian
Con mình số phận gian nan
Gây chi cho khổ trần gian đoạ đày.

Đời tôi qua chậm từng ngày
Lâu dần cũng đến chốn này hư không
Ngóng trông người ấy qua sông
Vui vầy lấy được tấm chồng cao sang.

Khúc đàn khảy điệu tình tang
Gả khờ gục ngã đời tàn trong mơ.

Triệu Nguyên Tâm
April 5, 2021.

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm