thương hoài
Cũng bỡi người xa đến tận cùng
Nơi mà hạnh phúc chẳng còn chung
Cô đơn lạc lõng mây trời ấy!
Với biết khi nao gặp điểm trùng?
Kẻ khóc trăm lần ướt cả thơ
Tình chung vạn lý gánh tôn thờ
10 năm nhất quyết ôm sầu lụy
Cũng Chỉ thương hoài một giấc mơ...