lạc giữa chiều quê
( nđt, tập danh*, bát vận đồng âm)
Lạc giữa chiều quê tỏa nắng HỒNG
Đâu người TRẮNG đẹp những đường cong
Âm thầm TÍM mộng thèm môi mỏng
Ảo não VÀNG mơ nhớ ngực vòng
Lúc thuở đầu XANH tình mãi động
Khi ngày tóc BẠC nghĩa nào mong
Giờ đôi mắt ĐỎ tim này rỗng
Có phải đời ĐEN trải ngập lòng