mùa xuân gợi nhớ
Đây cánh hoa mai rụng trước nhà
Đâu rồi xác pháo những năm qua?
Đâu câu đối đỏ thơm mùi mực?
Đâu dĩa bánh chưng cúng ông bà?
Tất cả giờ đây phai nhạt rồi
Chỉ còn trong tôi ký ức thôi
Một thuở xuân về bên bếp lửa
Nấu bánh thâu đêm... rộn tiếng cười
Dẫu biết xuân về xuân lại đi
Phượng đỏ hạ sang có lạ gì
Lũ ve rên rỉ sầu ly biệt
Người hỡi! Buồn không cảnh phân ly?
Đất trời luân chuyển hợp rồi tan
Xuân đến hoa tươi để úa tàn
Xuân đi trong lòng bao nuối tiếc
Gợi nhớ mộng lòng đã vỡ tan!
Tác giả : Huỳnh Ngọc Anh Kiệt