hoa lục bình
Lênh đênh mặt nước lững lờ trôi
Sướng khổ buồn vui gửi tại trời
Chấp chới dòng đưa thân bất định
Chông chênh sóng đẩy phận chơi vơi
Bông kia vụn vỡ không người đoái
Sắc đó tàn phai chẳng kẻ vời
Mặc kiếp phù hoa, đời bạc bẽo
Lục Bình tím đượm nét tinh khôi.