chuyện tình hoa lục bình
Thuở đất phương nam dân mình đi khai mở
chưa ai thấy loài hoa ấy như bây giờ
mãnh đất tình người mang biết bao huyền thoại
có những dòng sông có những mối tình thơ
Lục Bình tên người con gái đoan trang
bên gốc mù u dưới ánh trăng vàng
cùng chàng Sông ước hẹn duyên nồng thắm
nhưng mộng ước không thành, nàng sang ngang
Tưởng rằng con chiền chiện chê bãi về non
đã vong phụ tình nghèo chọn chốn cao sang
Sông u buồn ra đi về hướng biển
mang theo mối tình sầu xuống nấm mồ sâu
Lục Bình đau xót xuôi ngược tìm Sông
bên mộ cố nhân, thăm thẳm kín nỗi lòng
nàng trầm mình chết theo mối tình vô vọng
thân hoá thành cây dại, trôi mãi trên sông
Người đời đặt tên loài cây lục bình
hoa tím tìm ai man mác tình buồn
mưa vùi gió dập không phai sắc
vẫn giữ trinh nguyên màu tím chung tình
Cây mỏng manh như phận bạc má hồng
trôi bềnh bồng theo con nước đầy vơi
lục bình phủ kín khúc sông quê
với ước nguyện không bao giờ rời sông nữa
Đêm nay thuyền ai xuôi vạn nẻo
lữ khách ơi xin khua nhẹ mái chèo
kẻo làm đau cành hoa bé bỏng
đang đắm mình ôm ấp mãi dòng sông .....