hoa lục bình
Một kiếp tang bồng mãi nổi trôi
Theo dòng thưởng ngoạn tít mù khơi
Mưa vùi đóa tím hoa vừa trổ
Nắng đốt xanh mình lá trải phơi
Sóng dậy triều dâng không vướng bận
Phong ba bão táp chẳng duyên đời
Lênh đênh vất vưởng cùng sông nước
Vẫn cứ sinh sôi giữa đất trời !