vàng phai
sợ áo vàng làm phai màu nắng
chú bướm buồn rũ cánh ngừng bay
tình chênh vênh lên men cay đắng
hoa tím sầu héo úa trên tay
xếp áo lại cất vào ngăn tủ
nắng vào theo rực cả góc đời
phấn bướm vương quyện say giấc ngủ
dòng tóc buông giữ gì tình lơi .
giữ gì tình ơi ? đôi mắt đưa
lạc thơ lạc cả hồn ngủ trưa
trở về đi giòng sông ngày cũ
có nhánh cúc vàng đơ.i hiên xưa .