khi anh đến
Không có anh
Thế giới loài người im lắng
Em mộng du
Chập chờn giấc ngủ tỉnh mê
Khi anh đến
Không gian bừng vang động
Giọng nói anh
Tiếng khánh ngọc êm đềm .
Không có anh
Đất cùng trời hoang lạnh
Không trăng vàng,
Không sương sớm long lanh
Chẳng hương hoa
Chẳng sóng biển dạt dào
Em loài ốc
Mượn hồn im thiêm thiếp .
Khi anh đến
Chín tầng trời nhả nhạc
Em chợt thành Thánh nữ dịu dàng
Trong tay anh
Trăng vàng lơi lả
Hồng hoa ngát hương
Dìu dịu gọi mời
Sóng biển vỗ thì thào lời ân a’i
Tỉnh giấc say nồng
Giọt sương đọng long lanh .
Anh Yêu !
Thượng đế của lòng em
Vì có anh , đời em không hư ảo
Em không là loài ốc nhỏ mượn hồn
Tim em đây , vì anh nay rộng mở
Thân xác em, đây của lễ hiến dâng
Thượng đế ơi cúi trên em ân sủng
Ngàn cơn mưa trên sa mạc khô cằn ,
Hoà vào em đi !
Nguồn phúc hạnh khôn cùng .
Khi anh đến. . .