cơm vét đáy nồi
Chia nhau cơm vét đáy nồi ...
Cùng ăn mới hiểu cuộc đời ra sao !
Bây giờ cửa rộng nhà cao ,
Sơn hào hải vị nuốt vào không trôi !
Bạn bè trôi dạt đâu rồi ?
Bơ vơ viễn xứ lạc loài riêng ta !
Từng ngày lặng lẽ trôi qua...
Bên lề cuộc sống buồn da diết buồn !
Nhiều đêm trăn trở lệ tuôn !
Nhớ từng kỹ niệm chợt buồn dâng cao !
Thu tàn đông đến hanh hao...
Lá vàng héo úa thi nhau rời cành ...
Đời người kiếp sống mong manh !
Hết duyên tất cả trở thành hư vô !
Tác giả : Huỳnh Ngọc Anh Kiệt