vọng tháng tư
Khi chiều nhớ đo dài bằng năm tháng
Hàng cây khô dị tật vết thương nguyền
Ta lạc giữa đôi triền vang thác đổ
Tỉnh đời mê để thấy tình chưa yên!
Khi chiều nhớ trải dài theo năm tháng
Hàng cây khô thêm một nhánh vô thường
Ta chợt biết không bao giờ biển cạn
(Sóng ồn ào quanh vách đá mù sương!)
Khi chiều nhớ về em, in năm tháng
Hàng cây khô cũ mốc bởi rong rêu
Ta gieo hạt trong khu vườn nắng hạn
Mong mưa về lối cũ khản hơi kêu!
Khi chiều nhớ chất chồng trên năm tháng
Hàng cây khô quên nẩy lộc theo mùa
Ta chợt hiểu rằng ta chưa có thể
Xóa đi em bằng một nét mực thừa!
Khi chiều nhớ vượt ra ngoài năm tháng....
Linh Lan
04.22.02