em lại mãi tình nhân
Như cơn gió lướt qua miền dịu vợi
Tháng năm về nắng mới vẽ triền quê
Sương ngủ quên trên cành lá hôn mê
Con ve cạn lời yêu chiều trần thế
Ta và em lẽ nào là không thể
Tựa trăng vàng lặng lẽ ở mùa thương
Mãi tình nhân giấu kín giữa canh trường
Đêm khâu kín một bờ thương nỗi nhớ
Đêm nay sáng trăng vàng như đã vỡ
Khuyết bên lòng hương lỡ ướp lên môi
Bài này đã được xem 299 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|