chẳng lẽ nào
Vẫn là em trong góc nhỏ trái tim
Như trăng nõn in hình trên hồ nước
Hồn chưa lạc mây trời còn xuôi ngược
Tay vụng về ta vục vớt ánh trăng
Có lúc nào nước lại lạnh như bằng
Chiều mưa đổ ...đèn vàng nghiêng soi bóng
Tim lạnh cóng vẫn ôm hình bé bỏng
Góc phố mờ tiếng động gió rung lay
Có lẽ nào tay chạm bóng bàn tay
Cho kỷ niệm vơi ngày rồi vơi tháng
Cánh hoa rụng trên chiều rơi lãng đãng
Khúc sông lòng khô hạn hán mùa hương
Chẳng lẽ nào duyên bỏ lại giữa đường
Dây tơ cột bờ thương và nỗi nhớ
Chỉ đã buộc làm sao tình nỡ gỡ
Dặn lòng đêm trăng mở áng mây buồn...
Chẳng thể nào tất cả sẽ vùi chôn
Nhốt ngọn gió giết hồn yêu bên ngõ
Vùi khoảng lặng trên cánh đồng hoa cỏ
Giấu hạ trong góc nhỏ trái tim trăng...
Bài này đã được xem 1390 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|