trăng quê
Tác giả:
Minh Tuấn
Dịu dàng áo trắng mỏng manh. Bước đi trên thác với ghềnh trần gian. Đêm vui muôn nỗi mơ màng. Tình yêu ai cũng hòa tan trăng thề. Êm ru cánh võng làng quê. Ngả nghiêng bóng nước bốn bề cỏ hoa. Dẫu ai có bước chân xa...
|
vần thơ con tằm.
Tác giả:
Minh Tuấn
Như con tằm làm kén. Tới ngày hẹn nhả tơ. Sắc vàng trông óng ả. Dấu sầu không bến bờ. Làm vần thơ khát vọng. Muốn nói cho ước mơ. Làm xong lại chất bờ. Buồn riêng quên không gửi. Con thuyền thơ vẫn chở...
|
tuyết rơi
Tác giả:
Minh Tuấn
Tuyết rơi trắng từng bông. Gió tan hơi ấm nồng. Cành khô cây chất nặng. Những bông tuyết xếp chồng. Qua mấy ngày tuyết phủ. Mấy đêm gió sầu đông. Cành cây tuyết thành đá. Lạnh cả góc mùa đông. Có còn mùa thu cũ...
|
tự hỏi mùa xuân
Tác giả:
Minh Tuấn
Mùa Đông tàn chưa nhỉ? Sao lạnh vẫn còn đây. Tuyết trắng trải lạnh đầy. Nơi quê người rét quá. . Mỗi lần nghe tiết giá. Lòng đã thấm sợ đông , nóng lạnh gom chất chồng. Trong tấm thân xuân nhạt. . Nhớ đồng...
|
vầng trăng với mẹ
Tác giả:
Minh Tuấn
Cảm nhận từ "NGĂM TRĂNG LÒNG BUỒN" (Huyền Băng). . Chiều rơi tím lối mông lung. Mẹ ngồi hóng gió tận cùng cuối hiên. Trăng xuân bước tới dịu hiền. Tâm tư mẹ muốn trao phiền với Trăng. . Sáu mươi quen biết chị Hằng...
|
trầu cau chung nghĩa
Tác giả:
Minh Tuấn
Nhà anh có mấy hàng cau. Lá xanh như tóc chải đầu sớm trưa. Hạt cau rẻo Má nói vừa. Khi ăn mặt đỏ như vừa sưởi than. . Nhà em trầu mọc mấy giàn. Lá vàng em hái mang sang mỗi ngày. Má cười trầu đượm vị cay. Nồng vôi...
|
tri âmtìm hạ
Tác giả:
Minh Tuấn
Hạ xanh nắng trải mây lành. Tri âm tìm gặp giọng thanh dáng người. Phố phường chật hẹp đông vui. Bước chân tìm kiếm nụ cười nồng say. . Gặp nhau tay bắt bàn tay. Tiếng cười gợi nhớ những ngày họa thơ. Nào đâu có...
|
ước chi
Tác giả:
Minh Tuấn
Ước Đời nằm ngủ không mê. Ước Tâm được mãi đi về tuổi thơ. Dòng sông có đáy có bờ. Tình ta Tâm trải trong thơ không cùng. . Sầu riêng gửi ánh Trăng chung. Vui riêng chia sẻ mọi vùng hướng Tâm. Hạ say Sen nở trong...
|
trông.
Tác giả:
Minh Tuấn
Trùng kêu dế khóc đêm thanh. Khi trăng mờ bóng ,lúc cành vàng bay. Chôn lòng một thuở đắm say. Bằng mồ em dưới, thắm đầy cỏ hoa. Rối bời, mắt dõi gần xa. Nỗi buồn không thốt được ra bằng lời. Luân hồi hỏi lá vàng...
|
tuổi thơ...với mẹ
Tác giả:
Minh Tuấn
NGƯỜI XƯA MẸ ĐÁNH KHÔNG ĐAU. ĐÃ ÔM MẸ KHÓC... LỆ SẦU TUÔN RƠI. TRỜI ƠI MẸ ĐÃ YẾU RỒI. NGÀY CON XA MẸ MUÔN ĐỜI...ĐÂU ĐÂY. VÌ CON MẸ HÉO THÂN GẦY. CON CÒN THƠ DẠI, MỖI NGÀY MẸ CHĂM. THỜ CHA, Ở VẬY BAO NĂM. HAI BÀN...
|