vầng trăng với mẹ
Cảm nhận từ "NGĂM TRĂNG LÒNG BUỒN" (Huyền Băng)
chiều rơi tím lối mông lung
mẹ ngồi hóng gió tận cùng cuối hiên
Trăng xuân bước tới dịu hiền
tâm tư mẹ muốn trao phiền với Trăng.
Sáu mươi quen biết chị Hằng
xuân thu đông hạ ,đủ dăng vui buồn
bốn mùa ,xếp chất nhớ thương
đời tôi nếu tính...cũng thường một năm.
Hai mươi còn thắm Trăng Rằm
sang sông theo Lái ,nước dăng sóng tình
vu qui chung gánh nhục vinh
lần đi trao gửi ,đời mình tuổi xuân.
Mười năm tình thắm duyên nồng
sinh con nối họ, cho dòng dõi đông
khi mưa nắng lúc xa chồng
ôm con ru khúc, phiêu bồng giọt mưa.
Mười năm lại tiếp theo mùa
nuôi con ăn học sớm trưa la rầy
vàng bạc của mẹ là đây
các con khôn lớn ,bóng gầy mẹ che.
Thời gian đi chẳng quay về
các con cũng lớn lo bề riêng tư
mẹ già nhưng việc chẳng từ
trước con ,nay cháu lời ru lại về.
Nhìn trăng lòng vẫn còn mê
tưởng như người cũ câu thề còn đây
giọt sương rơi xuống tay gầy
mười năm mùa tính...tuổi đầy một năm.
Mẹ thầm nói với chị Hằng
bao năm sao Chị vẫn Trăng tròn đầy
Trăng cười -Em vẫn nồng say
lời ru của vạn Thân gầy nuôi Em...
MINH TUẤN