trăng quê
dịu dàng áo trắng mỏng manh
bước đi trên thác với ghềnh trần gian
đêm vui muôn nỗi mơ màng
tình yêu ai cũng hòa tan trăng thề
êm ru cánh võng làng quê
ngả nghiêng bóng nước bốn bề cỏ hoa
dẫu ai có bước chân xa
ngẩng đầu là thấy trăng nhà mình theo.
hiu hiu gió thổi ao bèo
tiếng con cá đớp trăng gieo bóng mồi
cá vờn chẳng thấy trăng rơi
gió tan muôn mảnh mãi rồi còn trăng.
hồn thơ hỏi mãi chị HẰNG
cây đa chú cuội biết rằng có vui...?
cung vàng mà sống sụt sùi
ai ham cái chốn không vui chỉ buồn.
hôm nay nhìn ánh trăng thương
trăng quê vẫn đẹp con đường mộng xưa
giờ tiếc mất tuổi vui đùa
trang thơ chỉ viết theo mùa tuổi trăng.
TẶNG TRĂNG QUÊ -chúc vui nhiều