Poem logo
Poem logo

trăng vỡ

Tác giả: Thiên Ân
TRĂNG VỠ
Trăng vỡ bao giờ tự hỏi ?
Dòng sông bến lở, bến bồi
Thương tiếng ngày xưa em nói
Lòng anh đắm đuối chơi vơi

Trăng vỡ sầu giăng muôn thuở
Người đi ta vốn bạc đầu
Ôm trọn mối tình nức nở
Rớt viên sỏi già đáy sâu

Trăng vỡ mùa đi vội vã
Thương dùm chú Cuội về đâu ?
Hằng Nga dường như nấn ná
Lệ rơi tiếng khóc cúi đầu

Trăng vỡ ôm đồm bối rối
Vun vén bầu trời khổ đau
Đêm sâu ngồi trong bóng tối
Chiếc lá thôi rơi úa màu

Trăng vỡ sợi dây quên lãng
Khen ai trói buộc nhùng nhằng
Đám mây gam màu u ám
Ngày đêm trở gối bâng khuâng
Ngày 23/4/2022
Ân Thiên ( Bình Dương )

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm