giọt nước mắt bình yên
GIỌT NƯỚC MẮT BÌNH YÊN
Đêm mưa tàn nghe gió nhả hương đau
Tình một kiếp nhạt màu quanh gối mộng
Biển lòng đêm ngập chìm chao đảo sóng
Bến nhân gian xao động một góc đời
Bóng nguyệt sầu đỉnh núi cũng chơi vơi
Tình biến mất những lời âu yếm cũ
Để hồn ta giữa mùa quên lạc thú
Lối thiên thu mưa rũ bụi phong trần
Chuông nhà thờ thánh thót giữa đêm ngân
Đời trầm mặc cảnh mộ phần nhang khói
Chiếc nệm cũ thấm buồn riêng một cõi
Thịt da non lại trói trái tim già
Giọt lệ buồn chưa đủ để phôi pha
Cơn sóng gió khó mượt mà trôi chảy
Chuyện trăm năm đã quá nhiều trái khoáy
Cảm thông ư ? Xin lạy đến muôn lần
Chẳng nợ nần sao nhắm mắt đưa chân
Màu dĩ vãng có nhạt dần tâm trí
Hay còn đó những lời tình ủy mị
Thấm sâu trong xương tủy mỗi con người
Thôi chẳng còn màu hoa trắng tinh khôi
Đành giữ lấy mảng bụi đời nham nhở
Vết hằn kia lẽ nào ta chẳng nhớ
Cuộc ngao du tan vỡ một con thuyền
Thôi xin người giọt nước mắt bình yên ...
Lê cảnh Tiến 22/O5/2O22
Bài này đã được xem 252 lần
|
Người đăng:
|
Tiến Cảnh
|
|
|