thơ cho người tình nữ sinh
Em ngồi mở vở, nhớ ai ?
tóc thơm nghiêng xuống bờ vai thì thầm
mỗi nhành là mỗi nhánh sông
chở nồng nàn điệu ca không có lời
bỗng nhiên tôi chợt thấy tôi
nằm săm se ở trên môi em cười
đứng im trên mắt có đuôi
ngồi mơ trên má đào tươi ngọt ngào
loay hoay trên tháp cổ cao
chờn vờn giữa cõi chiêm bao tuyệt vời
hai tay em đỡ hương đời
từ trang sách mở trăm lời nhớ nhung
thuộc bài chưa hỡi bé cưng
ra đây anh ngã thảm lưng bé ngồi
thơ tôi dở, đành vậy thôi
em xinh làm rối cả lời ba hoa
yêu em tôi thích la cà
yêu em tôi thích lân la một mình
cổng vào trường Phan Châu trinh
nở ra trăm đóa thơ tình nhờ em