chiều tây nguyên
Giữa chiều thơm hoa cỏ
Em chạm hồn Tây Nguyên
Đóa môi trần bỏ ngõ
Một chút lòng chung chiêng
Sông trở về nguồn cội
Trầm tích ngày xanh rêu
Gió ngàn tha thiết gọi
Đá nghìn năm cô liêu
Hồn cổ thi lên tiếng
Vó ngựa xưa trở về
Tưởng chừng như tráng sĩ
Cúi đầu biệt sông quê
Ơi chàng trai phố núi
Tiếng khèn rộn trên nương
Nhớ ai mà bổi hổi
Gọi trong chiều yêu thương