nhớ - quên
Nắng về
gõ cửa ban mai
Mắt đêm khép lại
cho ngày vào xuân
Chùng chình
gởi chút bâng khuâng
Chạm môi nụ ngọt
bao lần
nhớ quên
Xòe tay
hứng giọt mưa hiền
Em về nằm mộng giữa miền gió mây
Dỗ dành
kín một vòng tay
Vẫn chưa ru ấm
giấc đầy nhớ thương
Rượu chưa rót cạn hồ trường
Đã đau khúc ruột
uyên ương gọi tình
Chạm tay vào cõi u minh
Chợt nghe
quá khứ vô hình gọi tên.