muộn màng mùa thu
Ta ngồi bên bến sông xưa
Đợi con đò cũ vẫn chưa thấy về
Mây nằm trắng cả trời quê
Đôi bờ lau lách tái tê điệu sầu.
Ta ngồi bên bến đợi nhau
Mùa thu già nửa mái đầu nhớ thương
Ai xui con nhện tơ vương
Để ta từ ấy tóc sương đợi chờ.
Ta ngồi ôm một giấc mơ
Quanh ta ngày tháng hững hờ trôi xa
Mùa thu dường đã đi qua
Chút hương còn lại trong ta ngậm ngùi.
Ta ngồi nhặt những buồn vui
Ai đem rao bán cho người thế gian
Gót thu chừng đã muộn màng
Mình ta ngồi lại giữa ngàn lá bay.