cũng một chuyến bay
(về Trang)
thơ ai rụng xuống từ trời
thành cơn mưa nhỏ mát đời em xanh!
thơ rơi thấm đất-tội-tình
cây khô ngọt trái, hai đứa mình thương nhau.
thơ đan những sợi mưa ngâu
khi không nhắc nhớ làm đau điếng hồn;
trời hành một chuỗi hoàng hôn
mưa trên bảy sắc cầu vồng lung linh
trời thương một buổi bình minh
hai con tim vỡ, bốn mắt nhìn - bao dung?
phi cơ xé rách không trung
ngoài khung cửa kính một vùng biển mây
cầm bằng hạnh phúc trong tay
cơ hồ bọt biển lấp đầy... hư vô
cơ hồ ngọn sóng nhấp nhô
như câu luyến ai nửa ngờ nửa tin...
phi cơ hẫng cánh thình lình
vòng tim thắt lại, tử sinh ngỡ ngàng
hình như có giấc mơ tan
loãng trong mây trắng dọc ngang mút mờ
hình như sóng dữ ghe thô
là ta vượt biển tới bờ... phù vân
hình như sự chết rất gần
tình ôm nghĩa sống mà trâng tráo cười
phủi tay từ giã cuộc người
ngồi ôn dĩ vãng ba mươi tuổi già
Tiền giang nước đỏ phù sa
cuộc chơi rẽ khúc chuyến phà Mỹ tho
à ơi nước Mỹ tự do
đông tây loảng xoảng tiếng hò, new wave
nhắn ai gội mái tóc thề
ta nguôi tham vọng trở về ăn năn.
phi cơ hạ cánh, bình an
mờ trên phi đạo một màn mưa nghiêng
à ơi tóc xõa ngoan hiền
chải nghiêng suối mộng để phiền lụy rơi...
thơ anh rụng xuống từ trời
thành cơn mưa nhỏ mát đời em xinh?
(Alaska airlines, tháng giêng 89)