tháng tám về
Tháng Tám Về
Người từ xa lắm của ngày thơ
Về bến thu xưa thuở biết chờ
Lặng lẽ ôm chầm muôn nỗi nhớ
Bao ngày chia cách lúc vào mơ
Trời chiều nghiêng bóng!-Hỏi về đâu?
Khe khẽ heo may lộng tiếng sầu
Man mác sương giăng mờ lối cũ
Nhân tình lẩn khuất mấy ngàn dâu
Trăng thu mơn mởn giữa trời cao
Óng ánh sao thưa muốn gợi chào
Lãng đãng mây vờn che dáng ngọc
Ngập ngừng gió lộng bến tương giao
Mây buồn xám xịt trải xa khơi
Tháng tám về đây chẳng thấy người
Khuấy động giọt tình dâng khóe mắt
Ngậm ngùi tựa chiếc lá vàng rơi
Viễn Phương