phượng vỹ buồn
chào tạm biệt một thời áo trắng
mang nỗi niềm xa vắng người thương
băng mình cuộc sống gió sương
nặng lòng bóng dáng vấn vương đợi chờ
***
mang ước mơ con đường phía trước
kiếp giang hồ nối bước cha ông
một lòng nặng nợ núi sông
đời trai thoả chí tang bồng ngàn phương
***
chiều biên cương mưa phùn gió bấc
dãy mây ngàn che khuất núi xa
chinh nhân bỗng nhớ quê nhà
nhớ người con gái đuôi gà tóc xinh
***
những ân tình cho nhau ngày ấy
tuổi học trò biết mấy đắm say
tình thư mực tím trao tay
xây bao mộng đẹp lâu đài viễn du
***
buổi chia tay chiều thu năm ấy
phượng vỹ buồn khi thấy lệ sa
buông cành đau xót cánh hoa
chờ người hát khúc hoan ca xum vầy
***
ta đứng đây bên hàng phượng vỹ
nỗi niềm riêng bao kỷ niệm xưa
người sang ngang ai tiễn đưa
chỉ mong được thấy người xưa một lần./.