bến xưa
chiều nay về lại bến sông
tâm tư xao xuyến chỉ mong gặp nàng
ước gì cơn gió mơ màng
gửi lòng say đắm đến nàng giùm ta
thời gian thắm thoát trôi qua
tim ai rộn rã khi qua lối sầu
về đâu con tạo bể dâu
châu về hợp phố sao nàng đành quên
tre xanh quẩn nến lam chiều
nổi buồn cô quạnh cánh diều đong đưa
chuồn chuồn bay thấp báo mưa
mây tan trăm đám người xưa đâu rồi
chiều xưa gió thoảng mây trôi
cùng đếm phượng hồng thoả nỗi nhớ mong
chiều nay sương kín bến sông
cho ta ôm trọn mênh mông nỗi buồn
sông vô tình sông miệt mài tuôn chảy
mây vô tình mây bay mãi trên cao
trăng vô tình trăng che khuất những vì sao
người vô tình rảo qua tim ta không bao giờ nhìn lại
tình đầu dang dở ngỡ phải phôi pha
ngờ đâu thổn thức khi qua nụ quỳnh
mười năm vương vấn mối tình
nửa đêm thức giấc biết mình còn thương
ai lớn lên cũng hò hẹn yêu đương
nhưng mấy người kết được hạt sương tơ hồng
tình vỡ, tim đau, lòng tê tái
em sang ngang rồi ai đợi bến sông xưa
chiều nao gió thoảng mây đưa
mái chèo cô lữ sao chưa xuôi dòng
nước đi nước có về không
cho ta gửi lại dòng sông tình buồn
DƯƠNG THẾ QUANG