câu thơ ngập ngừng...
Câu thơ ngập ngừng...
Có lẽ xứ người nên lòng quạnh vắng
Tuyết xứ này bạc trắng như vôi
Năm dài tháng rộng vẫn chỉ một đôi
Qua bao sóng dập vẫn trôi tà tà...
Có lẽ nơi đây không ai ngắm trăng ngà
Chỉ còn hai lão thật thà với trăng
Trăng buồn chẳng thèm nói năng
Chỉ bay lững thững... "Chị Hằng suy tư"
Có lẽ nơi đây không gian nhão nhừ
Mùa đông lạnh gía hè như sàigòn
Dư ăn nên chẳng thấy ngon
Công việc nhàn hạ, bụng thon hóa bầu...
Có lẽ nơi đây không biết nguyện cầu
Bởi đã có đủ từ đầu tới chân
Đi chơi quanh quẩn xa gần
Chẳng ai thèm ngó, nên cần chi đâu?
Có lẽ trái gìa nhạt mầu
Lời không mạnh mẽ, thơ câu ngập ngừng...
CH2